Con lớn lên từ vành nôi của Mẹ
Cánh đồng làng và tấm vé tuổi thơ
Cắt cỏ chăn trâu nuôi bắt cá cờ
Bên bờ bãi vui mùa ngô lạc.
Cánh đồng xưa sải cánh cò cánh vạc
Dong duổi trâu về lác đác sương sa
Quê hương ơi, đây đất Mẹ quê Cha
Mang lại trong con, vị đậm đà hương sắc.
Nơi con lớn, ít cơm ăn áo mặc
Lúa cỗi cằn phải gom nhặt thóc rơi
Mái tóc mồ hôi vương quyện đất trời
Vẫn muốn tìm về chốn nơi trầm mặc.
Cái nóng trưa hè làm da bỏng rát
Vại nước mưa giải cơn khát cháy lòng
Có ai về cho nhắn lại với dòng sông
Rằng năm tháng còn xoay vòng cua cá.
Quên sao được bát canh suông rau má
Lúc đói lòng nhai nhả bã mà ngon
Bữa cơm quê khi cơm hết hơi còn
Nhưng tình nghĩa vẫn nặng tròn hạnh phúc.
Rồi từ ấy con lớn lên mỗi lúc
Dù xa quê luôn rạo rực nhớ về
Nơi Mẹ Cha lăn lộn với bộn bề
Đây kỷ niệm, mãi không hề xa vắng.
Thạc sỹ: Lê Lương Ngoại – Trạm Khuyến nông An Dương